Bí mật của Thiên đàng và Địa ngục


Một vị sư già ngồi tọa thiền bên đường. Mắt nhắm chặt, chân xếp chéo và hai bàn tay đặt trên đùi, vị sư cứ ngồi thiền với một phong thái rất tịnh tâm như thế. Bỗng nhiên, sự tĩnh mặc của vị sư bị phá ngang bởi một giọng nói chói tai của một gã võ sĩ không biết từ đâu đến. Y yêu cầu:
“Vị sư kia! Hãy nói cho ta biết thế nào là Thiên đàng và Địa ngục!”
 
Thoạt tiên, gã võ sĩ tưởng chừng vị sư không nghe lời yêu cầu của hắn vì ông không có bất cứ động tĩnh nào. Một hồi sau, ông mới mở mắt và một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khóe miệng. Gã võ sĩ nóng ruột chờ đợi trong sự trôi đi chậm chạp của thời gian, càng lúc càng trở nên kích động.
 
“Ngươi muốn biết bí mật của Thiên đàng và Địa ngục ư?” cuối cùng vị sư lên tiếng.“Trông người vô cùng nhếch nhác, tay chân lấm đầy bụi bẩn, tóc rối bù, hơi thở hôi hám, còn đường gươm thì vô tình và tàn nhẫn. Thế mà người còn hỏi ta thế nào là Thiên đàng và Địa ngục ư?”
 
Gã võ sĩ buông một tràng chửi rủa. Hắn vung cao thanh kiếm, gương mặt đỏ bừng giận dữ, những đường gân ở cổ như căng lên, hắn đang trong tư thế sẵn sàng chặt đầu vị sư già.
 
“Đó chính là Địa ngục,” vị sư nhẹ nhàng nói, ngay khi lưỡi kiếm đã lướt đến gần cổ.
 
Trong khoảnh khắc, gã võ sĩ nhận ra một sự chuyển đổi kỳ lạ trong tâm tưởng mình, từ ngạc nhiên, sợ hãi đến lòng trắc ẩn và tình thương cho người đã dám hy sinh mạng sống của mình để dạy cho hắn một bài học. Hắn buông lơi thanh kiếm và những giọt nước mắt biết ơn tuôn rơi.
 
“Và đó chính là Thiên đàng!” vị sư nhẹ nhàng nói.
 
Nguyên tác Anh văn
 
The secrets of Heaven and Hell
 
The old monk sat by the side of the road. With his eyes closed and his legs crossed and his hand folded in his lap, he sat in deep meditation, he sat.
 
Suddenly his zazen was interrupted by the harsh and demanding voice of a samurai warrior.
"Old man! Teach me about Heaven and Hell!"
 
At first, as though he had not heard, there was no perceptible response from the monk. But gradually, he began to open his eyes, the faintest hint of a smile playing around the corners of his mouth as the samurai stood there waiting... impatient... growing more and more agitated with each passing second.
 
"You would know the secrets of Heaven and Hell?" replied the monk at last. "You who are so unkempt. You whose hands and feet are covered with dirt. You whose hair is uncombed, whose breath is foul, whose sword is all rusty neglected. You would ask me of Heaven and Hell?"
 
The samurai uttered a vile curse. He drew his sword and raised it high above his head. His face turned to crimson, the veins on his neck stood out in bold relief as he prepared to sever the monk's head from its shoulders.
 
"That is Hell," said the old monk gently, just as the sword began its descent.
 
In that fraction of a second, the samurai was overcome with amazement, awe, compassion and love for this gentle being who had dared to risk his very life to give him such a teaching. He stopped his sword in mid-flight and his eyes filled with grateful tears.
 
"And that," said the monk, "is Heaven."
 
- Father John W. Groff Jr.