Trì chú Ðại bi được như nguyện
- Mẹ ơi con khổ quá, đặt vòng tránh thai không hợp nên con đã chuyển sang uống thuốc ngừa thai nhưng bây giờ con lại có thai. Bác sĩ khuyên nên bỏ thai vì sợ sinh con dị tật hay có tâm trí không bình thường.
Tôi tái mặt hỏi tại sao thì con gái nói mỗi ngày vẫn uống thuốc đều đặn nhưng có ba ngày, lu bu lo cho con, quên uống thuốc. Sau đó nó uống đều đặn lại nhưng bị vỡ kế hoạch. Con gái tôi muốn chắc hơn nên đến bác sĩ khác khám và cũng nhận được lời khuyên tương tự.
Tôi suy nghĩ dứt khoát, là Phật tử không thể hủy hoại bào thai được. Tôi nói với con gái là cứ giữ thai lại và cầu nguyện Bồ-tát Quán Thế Âm cứu giúp.
Riêng tôi thì khuya hôm sau quỳ trước bàn thờ Phật khấn nguyện mười phương chư Phật, Bồ-tát Quán Thế Âm xin các Ngài thương xót đứa bé đang tượng hình kia sẽ được khỏe mạnh, không bị dị tật. Tôi khấn nguyện thiết tha:
- Cầu nguyện mười phương chư Phật, Đức Bồ-tát Đại từ Đại bi Quán Thế Âm thương xót con của con tên là Mỹ Hạnh, giúp cho nó vượt qua nỗi khổ này. Hiện con gái của con nghe lời con giữ đứa bé lại, lỡ bé bị dị tật thì con không biết làm sao ăn nói với con gái con. Con xin trì chú Đại bi, tụng kinh Phổ môn khẩn nguyện cho đứa bé được bình an lành lặn, không bị dị tật… Xin Mẹ Quán Âm… gia hộ cho con.
Sau đó hàng đêm tôi đều tụng kinh, đảnh lễ chư Phật, trì chú, tôi quán tưởng thấy Mẹ Quán Âm cầm cành dương liễu rưới nước cam lồ vào đứa bé đang nằm trong bụng mà nước mắt tôi chảy dài…
Khi thai được sáu tháng, con gái tôi đi siêu âm bốn chiều, bác sĩ báo thai nhi phát triển bình thường…
Tôi đến chùa cầu nguyện cho đứa bé, quỳ trước Bồ-tát Quán Thế Âm khẩn nguyện thiết tha, làm từ thiện hồi hướng cho con gái và cháu của tôi.
Đến ngày sinh, con gái tôi được đứa em gái đưa đến bệnh viện phụ sản (chồng nó đi công tác), tôi ở nhà giữ ba đứa con của nó mà lòng như thiêu như đốt. Tôi khấn nguyện cho con tôi sinh nở được bình an, cháu bé được khỏe mạnh. Đến trưa thì em gái nó gọi về báo đã sinh được một bé trai nặng 3,8 ký, hoàn toàn khỏe mạnh bình thường. Tôi như trút được ngàn cân đeo nơi mình suốt chín tháng nay, tôi quỳ trước bàn thờ Phật tạ ơn mà nước mắt chảy dài.
Khi tôi đến bệnh viện thăm, con gái tôi ôm cháu bé trong tay thầm thì ru cháu: Nam-mô Quán Thế Âm Bồ-tát, Nam-mô Quán Thế Âm Bồ-tát. Điều vui mừng nữa đến với tôi là cháu bé sinh đúng ngày vía Đức Chuẩn Đề Bồ-tát (ngày 16-3 ÂL).
Hiện giờ bé đã được gần ba tuổi rất khỏe mạnh, ngoan hiền. Mỗi lần nó nhõng nhẽo, tôi nói: Con là con của Phật, con của Mẹ Quán Âm, con không được khóc, nhõng nhẽo cãi lời, ngoại buồn lắm, thì nó im lặng.
Khi các cháu đến nhà thăm ông bà ngoại, tôi hỏi: Pháp danh các con là gì? Cháu trai lớn chín tuổi: dạ Hoằng Cách; cháu gái bảy tuổi: dạ Thanh Nhi; cháu trai năm tuổi: dạ Hoằng Ấn; cháu trai ba tuổi: dạ Hoằng Tánh.