Cảm nhận những bất an


Bạn có thể thử bài tập sau đây đối với những cảm giác lo âu và bất an của mình.

Nếu như bạn đang ngồi, bạn có thể bắt đầu bằng cảm nhận sức nặng của mình trên ghế. Chú ý đến hơi thở đang ra vào tự nhiên.

    Hãy cho phép mình được cảm nhận sự lo âu này một cách trọn vẹn. Chấp nhận nó như là một phần chính đáng của con người mình. Thay vì nghĩ tưởng hay giải thích, phân tách cái bất an ấy, bạn hãy trải nghiệm, cảm nhận nó qua những cảm xúc có thực, đang có mặt.

    Ví dụ, có người nhận thấy giữa thân mình có một xúc cảm cường độ mạnh. Bạn thử xem nơi đây có sự lo âu nào chăng? Có lẽ bạn cảm thấy một cảm giác tê lặng từ cổ trở xuống; hay là một cảm giác nặng nơi ngực, căng thẳng nơi hai vai, hay cũng có thể là một cảm giác nhẹ nhàng ở một nơi nào đó trên cơ thể. Cảm xúc lo âu có thể thấm lan ra khắp toàn thân. Và cũng có thể bạn không cảm nhận gì hết, ngoại trừ cảm giác nặng sau đôi mắt mình.

    Bạn cảm nhận được những gì, điều ấy không là vấn đề. Điều quan trọng là bạn có mặt và chú ý trực tiếp ngay với những gì mình đang trải nghiệm, ngay nơi lãnh vực của cảm xúc (sensation level.)

    Tiếp đến, bạn hãy tự hỏi rằng những cảm giác mà mình đang cảm nhận đây, chúng có thật sự là một cái gì đe doạ và đáng sợ không? Những cảm giác nặng chùng nơi trái tim, trống vắng nơi lồng ngực, hay căng thẳng nơi bụng, chúng có giết được mình không? Cái cảm giác đốt cháy nơi ngực đó, có thật sự là nguy hiểm cho ta không? Sự căng thẳng nơi bụng, hay nghẹn nơi cổ mà bạn đang cảm nhận đó, nó có thật sự mạnh đủ để làm hại bạn không?

    Nếu bạn khám phá ra rằng, trải nghiệm những cảm xúc ấy không nguy hại như mình nghĩ tưởng, mặc dù là chúng rất khó chịu, thì bạn hãy có một thái độ khoan dung, rộng mở với chúng hơn, ngay trong cuộc sống hằng ngày của mình.

Không có một “Ông Kẹ” nào hết

Ngày xưa còn bé, chúng ta hay tưởng tượng trong tủ máng quần áo tối thui kia có một “Ông kẹ” núp trong đó. Chúng ta tin rằng, sở dĩ ta sợ và tránh né cái tủ quần áo ấy là vì trong đó có một Ông kẹ.

    Nhưng rồi một ngày ta sẽ khám phá ra rằng, thật ra vấn đề là ngược lại! Sở dĩ trong đó có Ông kẹ là vì ta không dám đối diện và tránh né nó!

    Nếu như bạn muốn có tự do, bạn hãy thử tìm cách để bước đến và mở cánh cửa ấy ra đi. Thử xem mình có bị xé toang ra trăm mảnh không! Thật ra, việc ấy cũng không phải là dễ, nhưng tôi tin chắc rằng khi bạn mở cánh cửa ấy ra, bạn sẽ khám phá rằng trong đó chẳng có gì hết, không có một vấn đề nào hết.

    Vấn đề chỉ hiện hữu khi ta không dám trải nghiệm những gì đang xảy ra trong thân tâm, với một thái độ bao dung, rộng mở. Khi trở về thật sự có mặt với những cảm xúc, không phê phán, ta sẽ có có hội thấy ra được thực tại, chân lý của sự sống. Và sự thật ấy sẽ mang lại cho ta một giải thoát lớn.


 Bruce Tift
Nguyễn Duy Nhiên dịch