SỰ KHỞI ĐẦU KHÔNG CÓ KẾT THÚC



Một chú tiểu vén tấm vải của một gian lều và bước ra ngoài.Một bức ảnh được chụp trong cuộc sống hàng ngày của giới tăng lữ vùng Tây Tạng.Tác giả bấm máy đúng lúc chú Tiểu ở vị trí giữa trong và ngoài gian lều vải ,một nửa còn trong tối một nửa đã ở bên ngoài.Ánh sáng bên trong đủ sáng để còn nhận thấy lờ mờ vài chi tiết,ánh áng bên ngoài đủ sáng để tạo ra một khoảng sáng trắng thậm chí tạo thành vệt sáng lọt vào trong không gian bên trong.Đó là những mô tả trực quan của người xem tác phẩm nhiếp ảnh này.

Trước tiên tôi muốn phân tích về mặt kỹ thuật tác phẩm này.Tác giả đã thành công trong việc lộ sáng khuôn hình này bởi vì diện tích chiếm phần lớn khuôn hình là mảng tối nhưng người xem không cảm giác bị thiếu sáng.Phần quá sáng chiếm một diện tích hài hòa so với mảng tối làm nhẹ bớt,phá bớt ,cân bằng với mảng tối. Về mặt bố cục cũng không có gì đặc biệt ,ở đây được miêu tả giống như loại tranh cắt giấy hay trong nhiếp ảnh được gọi là chụp ngược sáng.Tôi đánh giá cao việc tác giả đặt được mấy vệt sáng trong khuôn hình mặc dù trong nhiếp ảnh điều này không khó.Nó có tác dụng phá tan mảng tối trong khuôn hình và phục vụ đắc lực về nội dung ,phải nói một cách chính xác nếu không có mấy vệt sáng này bức ảnh trên trở thành bình thường. Về nội dung ,sở dĩ tôi có viết hơi chút khô khan bởi vì bức ảnh này mang tính tượng trưng ,ẩn dụ quá cao nếu không thế người viết dễ bị quá sa đà vào ý kiến riêng của mình không gợi mở những ý riêng cá nhân của người xem.
Một chú tiểu hay một con người mới bắt đầu kiếp sống của mình bắt đầu bước từ bóng tối ra ánh sáng.Hay con người bắt đầu nhận thức được con đường mình đi rời bỏ bóng tối tội lỗi bước ra ánh sáng tự giải thoát chính mình.Ánh sáng tượng trưng cho những điều tốt đẹp ,ánh sáng của trí huệ con người,ánh sáng của Đạo Phật của lòng từ bi bình đẳng.Lòng từ bi thậm chí sẵn sàng chiếu rọi cả vào những vùng tăm tối như những tia sáng kia bởi vì như thế mới gọi là Từ Bi Hỉ Xả!Bức ảnh này mang tính ẩn dụ cực cao nó gợi mở cho từng cá nhân tùy cơ duyên ,căn cơ của mình mà nghiệm ra những điều bổ ích. Như mọi người đều biết các Pháp đều theo một quá trình là sinh,tru,diệt,hoại.Con người cũng vậy kể cả về mặt thể xác lẫn tinh thần bởi vì suy cho cùng cũng chỉ là các Pháp.Một chú tiểu tượng trưng cho sự khở đầu ,khởi đầu một kiếp sống con người,khởi đầu của sự nhận thức thế giới xung quanh.Bắt đầu từ đây con người va chạm với thế giới xung quanh mình ,va chạm với thế giới thiên nhiên ,với xã hội loài người đầy cám dỗ và tội lỗi ,va chạm với tham sân si,va chạm với tính bản thiện của con người.Đâu là đúng đâu là sai,đâu là giới hạn của mọi việc,đâu là con đường chúng ta đi?Nhiều khi con người chúng ta như mắt mù tai điếc ,như đi trong sương mù tự gieo những nghiệp xấu ,tự mua dây buộc mình đáng sợ thay ! “Đạo” là con đường “Phật” là đích ta đi tới .Đạo Phật ra đời đã chỉ rõ con người cần phải làm gì và như thế nào đó chính là thể hiện lòng Từ Bi hỉ xả của Đức Phật .Quá trình sinh trụ diệt hoại của con người nên đi theo con đường này ,con người khi sinh ra là sự khởi đầu và con đường này không có kết thúc,con đường tạo ra nghiệp lành,hãy năng làm việc thiện bỏ điều ác ,hãy tự giác ngộ và giúp người khác giác ngộ những điều đúng đắn tốt đẹp và đi theo Đạo Phật ,và không bao giờ kết thúc những việc làm tốt đẹp đó .Một sự khởi đầu không có kết thúc.

PT Phúc viên

2/7/2016